Mỗi người trong chúng ta sinh ra không ai có thể chọn lựa cho mình một hoàn cảnh sống như ý. Dù trước mặt của những người có hoàn cảnh khó khăn là cả một bầu trời xám xịt thì họ vẫn luôn tin vào nghị lực của chính bản thân mình sẽ soi sáng cho con đường họ đã chọn. Đã bao giờ bạn ngồi lắng nghe câu chuyện của những người đó hay chưa? Họ đã làm gì để có được nghị lực phi thường như vậy để sống cho chính mình và cho người khác, khiến cuộc sống của mình ngày một tốt đẹp hơn. Gần đây, tôi đã đọc được câu chuyện của một nhân vật hết sức dũng cảm, vượt qua mọi gian khó, có nghị lực phi thường không ngại khó khăn, gian khổ. Đó là hình ảnh của anh Nguyễn Văn Duy- chàng trai khiếm thị, cựu học sinh trường THPT Hai Bà Trưng, thành phố Huế.
Chàng trai khiếm thị- Nguyễn Văn Duy
Anh Duy sinh năm 1984, là cựu học sinh của trường Hai Bà Trưng. Là một người con trong gia đình có 5 chị em, lẽ ra anh phải được sống vui vẻ và hạnh phúc dưới sự đùm bọc của cha mẹ, anh em. Thế nhưng, số phận đã cướp đi đôi mắt của anh và 3 chị em khác trong gia đình. Vì thế, ngay từ khi còn nhỏ, anh đã phải làm quen với một thế giới đầy bóng tối và buồn bã. Anh chuyển vào sống trong trung tâm Hội người mù tỉnh Thừa Thiên Huế ở đường Phan Bội Châu. Ở đây anh nhận được sự chăm sóc và giúp đỡ của rất nhiều người. Tuy thiếu vắng ánh sáng nhưng người con trai ấy vẫn nỗ lực, cố gắng để vươn lên trong học tập và sống một cách nghị lực, lạc quan, đầy hy vọng. Không vì hoàn cảnh mà nản chí.
Khi còn là học sinh hay kể cả bây giờ, anh vẫn luôn là một người nhiệt huyết, đạt được nhiều thành tích trong học tập và hoạt động như:
Về học tập, anh đạt danh hiệu học sinh giỏi 12 năm liền. Ngoài ra, trong kỳ thi Đại học, anh đạt danh hiệu thủ khoa ngành Luật, trường Đại học Khoa học Huế (Thời bấy giờ). Không chỉ thế, anh còn là một cây bút năng nổ và ưu tú nhất của trường lúc bấy giờ.
Về hoạt động, ngay từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, anh đã tham gia rất nhiều hoạt động trong công tác xã hội, tổ chức và chăm lo cho các đối tượng khuyết tật khác. Mặc dù không nhìn thấy ánh sáng, nhưng anh vẫn nỗ lực và cố gắng từng ngày một để đem lại niềm tin và hy vọng cho những người khác. Hiện nay, anh là chủ tịch năng nổ, nhiệt huyết của Hội người mù huyện A Lưới, tỉnh Thừa Thiên Huế. Dù ở đâu và dưới cương vị nào, anh cũng đều nhiệt tình và có trách nhiệm trong công việc, lấy ngọn lửa từ trái tim mình để thắp lên ngọn lửa cho những trái tim đồng cảnh ngộ khác.
Đó quả thật là những thành tích đáng khâm phục mà không phải ai trong hoàn cảnh và điều kiện của anh cũng làm được. Anh Nguyễn Văn Duy quả thật là minh chứng rõ ràng nhất cho câu nói “Cơ thể tật nguyền nhưng trái tim không tật nguyền”. Bởi anh đã vượt qua khuyết tật của thân thể với một trái tim mạnh mẽ và đầy nghị lực.
Vậy tại sao anh lại có thể mạnh mẽ và can đảm như thế, phải chăng cuộc sống bắt chúng ta phải như vậy? Nếu là bạn thì bạn sẽ làm gì? Nỗ lực cố gắng hay nản chí lùi bước để trở về vạch xuất phát. Chắc chắn có người sẽ nghĩ về sự mệt mỏi và dừng lại. Nhưng những người có nghị lực sống sẽ dồn hết ý chí, khát vọng để vượt qua khó khăn ấy vì họ cho rằng thành công nào cũng phải trả giá bằng sức lực và ý chí. Và anh Nguyễn Văn Duy chính là một tấm gương vượt khó nỗ lực như thế.
Như nhà văn Nguyễn Bá Học đã nói rằng "Đường đi không khó vì ngăn sông cách núi mà khó vì lòng người ngại núi e sông". Khó khăn cũng giống như một cây cầu treo, đòi hỏi chúng ta phải biết cách đi để vượt qua nó. Nếu không vững vàng, ý chí, chắc chắn chúng ta sẽ bị ngã. Nhưng nếu nỗ lực, quyết chí thì chúng ta sẽ thành công đi qua chiếc cầu mang tên "hoàn cảnh khó khăn". Vậy chính bản thân mỗi người hãy thay đổi nhận thức, suy nghĩ và hành động của bản thân mình. Chỉ có lòng kiên định và ý chí kiên trì bền bỉ mới có thể giúp ta vượt qua được những trở ngại của cuộc sống.