Ở lứa tuổi lớp 1, các em học sinh thường tiếp thu kiến thức thông qua quan sát, trải nghiệm và thao tác trực tiếp. Vì vậy, trong các tiết Toán, tôi luôn chú trọng vận dụng phương pháp trực quan để giúp các em vừa học, vừa chơi, vừa khám phá.
Thay vì chỉ nghe cô giảng, học sinh được sử dụng nhiều đồ dùng trực quan như: que tính, khối lập phương, bảng số, thẻ hình, tranh minh họa,… Khi học về số có hai chữ số, các em được “tạo số” bằng cách bó que tính thành chục và để que rời là đơn vị. Các con háo hức khi nhìn thấy con số được hình thành ngay trước mắt, từ đó hiểu rõ bản chất của số, thay vì học thuộc lòng một cách khô khan.
Trong giờ học phép cộng, trừ, tôi thường cho học sinh dùng que tính, viên bi, hoặc hình ảnh quả táo, bông hoa để thao tác. Các em vừa đặt – bớt – thêm, vừa nói lại kết quả, từ đó hiểu rằng phép tính gắn liền với thực tế. Nhiều bạn còn sáng tạo cách giải thích riêng, khiến tiết học trở nên sôi nổi và đầy tiếng cười.
Điều tôi nhận thấy rõ rệt là khi áp dụng phương pháp trực quan:
+ Học sinh dễ dàng tiếp thu kiến thức mới.
+ Các em chủ động tham gia, hứng thú hơn với môn Toán.
+ Rèn luyện cho học sinh kỹ năng quan sát, tư duy logic và khả năng hợp tác trong nhóm.
Với tôi, mỗi tiết Toán không chỉ là dạy con số, phép tính, mà còn là cơ hội để các em trải nghiệm, phát triển tư duy và niềm say mê học tập. Chính sự trực quan, sinh động đã biến những kiến thức trừu tượng thành gần gũi, giúp học sinh lớp 1 bước đầu yêu thích môn Toán và tự tin hơn trong hành trình học tập.
Hy vọng rằng với những ứng dụng nhỏ này, các con sẽ luôn cảm thấy “Toán học thật thú vị, dễ hiểu và gần gũi với cuộc sống hằng ngày”.